Cuộc cách mạng trong điều trị bệnh liệt dương (tiếp)

Câu chuyện mà Giles Brindlay khám phá ra phương thuốc kỳ diệu này bắt nguồn từ những lời khuyến cáo của các bạn đồng nghiệp về tác dụng phụ của một vài loại thuốc trị bệnh cao huyết áp có khả năng làm liệt dương trong một Hội Nghị Y Khoa về Cao Huyết Áp được tổ chức vào năm 1982. Một y nghĩ thoáng qua rất nhanh trong đầu của Brindlay là có thể dùng một phương cách ngược lại tác dụng phụ của loại dược phẩm này để điều trị bệnh liệt dương được hay không ? Ông trở về nhà thực hiện ý nghĩ táo bạo của mình bằng cách chích vào chính dương vật của mình những loại thuốc mà ông nghĩ ra, kết qủa thật bất ngờ. Ông tiếp tục nghiên cứu và hoàn thiện Và sau đó ông đã trình bày công trình nghiên cứu của mình trên vài tạp chí y khoa. Ông lưu ý rằng: Papaverine là một loại dược phẩm gây cương khi được chích vào thể hang của dương vật, và có thể cương cứng được một vài giờ sau khi chích.

Dược phẩm mà G. Brindlay nghiên cứu là một loại thuốc thường dùng trong việc điều hòa huyết áp. Papaverine khi được chích nó sẽ làm giản nở các cơ trơn quấn quanh các mạch máu trong dương vật là nguyên nhân đưa đến sự giản nở các mạch máu này. Gia tăng luồng máu đến dương vật là giai đoạn đầu của cơ chế cương dương vật, máu càng ngày càng đến nhiều và làm đầy các khoang trong thể hang, nó làm chèn ép các tỉnh mạch và ngăn chặn máu thoát ra khỏi dương vật. Ðại khái có thể hình dung là máu được bơm càng ngày càng nhiều đến dương vật nhưng không có lối thoát, làm dương vật càng ngày càng cương cứng. Nếu hiện tượng này không xảy ra thì đó chính là nguyên nhân gây ra liệt dương.Vì vậy không rễ có dấu hiệu xuất tinh sớm.

iuouio

Sau khi biến cố của G. Brindlay xảy ra tại cuộc họp tại Las Vegas một số rất đông các nhà nghiên cứu và bác sĩ đã lao mình vào nghiên cứu theo cách mà G. Brindlay đả suy nghỉ và họ đã tìm ra vô số chất có khả năng gây cương.

Bác sĩ Alvaro Morales một chuyên viên nghiên cứu về bệnh liệt dương ởi Ðại học Qeen’s University in Kinhston. Ontario đã nói: ” Chúng tôi biết ơn ông Giles Brindlay”. Giáo sư A. Zorgniotti thuộc Ðại học New York University cho rằng ông Brindlay đã mở ra một chân trời y khoa mới trong việc bán buôn những dược phẩm điều trị bệnh liệt dương. Chính ông ta đã nghĩ ra cách phối hợp nhiều loại dược phẩm để trị bệnh liệt dương với mục đích là giảm liều lượng, độc tính và tăng cường khả năng gây cương nhiều hơn, đồng thời hạn chế đến mức thấp nhất các phản ứng không mong muốn hoặc có hại như trường hợp dương vật cương cứng kéo dài hoặc cương cứng trên 4 giờ, điều đó có khả năng làm tổn thương trầm trọng. Năm 1985 ông đã báo cáo kết qủa khả quan từ việc phối hợp Papavetine và Phentolamine.

Theo kết qủa của các nhà nghiên cứu các nhà niệu khoa khi điều trị bệnh liệt dương bằng cách phối hợp 3 chất Papaverine, Phentolamine và Prostaglandin E1. Phối hợp thuốc này hiện tại vẫn còn được sử dụng rộng rãi. Sath Koeppel là thành viên của CEO of Men’s Health Centers nghiên cứu lâm sàn về bệnh liệt dương đặt ở Boca Raton báo cáo theo các tờ tường trình của các diễn viên nam đóng phim Sexy thì việc điều chỉnh liều lượng và phối hợp các thuốc thì các diễn viên này là những người hiểu rõ hơn ai hết vì họ cần có thời gian và độ cứng của cương dương vật.

Giles Brindlay, Zorgniotti hay các nhà nghiên cứu khác cũng chỉ nghiên cứu về điều trị bệnh liệt dương bằng phương pháp chích. Liệu có thể có một dược phẩm khác hay một cách điều trị liệt dương khác hay không? Giải pháp dùng thuốc viên để uống có lẽ là một biện pháp lý tưởng đối với các nhà nghiên cứu. Nhiều nhà nghiên cứu tin rằng họ sẽ cố g81ng tìm ra một loại thuốc viên được nhanh chóng hấp thụ sau khi uống, hấp thụ qua gan và đi đến ngay các mạch máu ở dương vật. Năm 1993, Zorgniotti đã nghiên cứu khá thành công về việc dùng một dược phẩm là Phentolamine dưới dạng một loại kẹo chewing gum, nghiên cứu của Zorgniotti trên 69 người bị bệnh liệt dương thì ông thấy có 1/3 đáp ứng tốt trong việc cương dương so với 13% dùng thuốc vờ. nhưng khi chuyển qua dạng uống thì nó không có hiệu qủa

Bệnh liệt dương, yếu sinh lý, bất lực hay ED (rối loạn cương dương vật) là vấn dề có thật trong đời sống nhất là ở lứa tuổi sau 50, người ta thường có khuynh hướng lảng tránh hơn là nhìn thẳng vào sự thật. Trong Hội Nghị ISIR Á Châu và Thái Bình Dưong tháng 10 năm 1997 người ta ước tính chỉ riêng tại khu vực này có đến 190 triệu người có rắc rối liên quan dến vấn đề cương dương vật (ED).